Đôi Lời Tâm t́nh sau ngày ĐH TLQC/HN 2008
Các
Chiến hữu và các NT cùng Quư vị thân mến,
Trên
đoạn đường từ Bắc xuống Nam Cali để dự Đại hội
của TH TQLC Hải
ngoại lần đầu tiên sau những năm tháng tỵ nạn, tôi vô cùng hồi họp
và trông cho mau tới để gặp lại các vị chỉ huy cũ và các chiến hữu
đồng đội năm xưa.
Chúng
tôi di chuyển bằng xe Handicap Van do Trung uư Trần Xuân Nhàn giúp lái giùm trên đoạn đường dài gần 400 miles và có vợ của em cùng đi dự. Hai em thông cảm hoàn cảnh
khó khăn đă giúp chúng tôi rất nhiều. Dáng người mx Trần Xuân Nhàn vậm vỡ
rất khoẻ mạnh nên tôi xem như Thần hộ mạng của chúng tôi. Vợ chồng chúng tôi xin cám ơn ḷng tốt cùa hai em nhiều lắm.
Hôm
nay tôi đă tỉnh táo lại sau cuộc hành tŕnh trên đoạn đường dài thâm thẩm của
xa lộ 5 rộng thênh thang dưới sức nóng từ 100 độ F đến 117 độ
F. Về đến nhà bị ngất ngư như con gà mất nước. Tôi không bị
mệt bởi ngồi lâu mà mệt v́ sức nóng của mùa hè, v́ tôi đă ngồi xe lăn hơn
tám năm nên đă quen. Sức ngồi bất di bất dịch của tôi đă quen nên rất
dẻo dai, mỗi ngày tôi ngồi gơ Computer từ 2 giờ trưa đến khuya cũng chẳng
thấy chán. Xin nói đùa cùng quư vị cho vui. Nếu có cuộc thi ngồi lâu không cục cựa
và nhúc nhít chắc là tôi sẽ đoạt giải Champion ?
Thưa
quư vi, buổi tiệc nào rồi cũng phải tan. Cuộc họp hay cuộc vui nào rồi
cũng phải tàn. Giờ đây c̣n lại trong tâm chúng ta nỗi ngậm ngùi và luyến nhớ.
Tôi
cảm thấy ngậm ngùi khi gặp đông đủ các chiến hữu mặc đồ
chiến trận như năm xưa nên làm cho tôi gợi nhớ lại những người
đồng đội và tôi thường gắn bó bên nhau trên các sa trường.
Hôm
nay vắng mặt một số v́ đă hy sinh nơi chiến trường xưa bên quê nhà
hoâc nhiều lư do như già yếu, bịnh tật hay đă qua đời nên không c̣n có mặt
nơi đây.
Tôi
chợt nhớ thoáng qua vài chiến sĩ đă chết trận
năm xưa như cố Đại úy Vũ Mạnh Hùng, cố T.T Phạm Hữu hoàng Sơn.
C̣n nhiều đồng đội TĐ3 và của các TĐ khác nữa vv…Xin lỗi những
anh hùng tử sĩ không được nêu tên ở đây v́ tôi không thể nhớ hết.
Tôi
c̣n nhớ nhiếu nhứt là cố Trung uư Long k12 Thù Đức, Hạ sĩ I Hồ mang máy
truyền tin và Đại uư TQLC Mỹ OJT, là những người nầy đă gục ngă
bên cânh tôi, trông thật tội nghiệp và khó quên.
Buổi
chiều ngày thứ Bảy 5 tháng July là buổi tiệc tiền Đại hội của nội
bộ gia đ́nh mũ xanh. Mới bước vào cửa tôi nhận ngay bức ảnh rất
đẹp, trông rất oai hùng và phúc hậu của cố trung tướng Lê Nguyên Khang
Tư lịnh SĐ TQLCVN là vị
TL mà tôi từng quí mến và Ông cũng là ân nhân của tôi.
Sau
khi tôi bị thương nặng tại miền giới tuyến gần cuối năm
1966. Tôi bị tàn phế lúc sắp vào tuổi 33. Tuy là sĩ quan trừ bị khoá 5 Thủ
Đức, nhưng cuộc đời binh nghiệp của tôi cũng được 12 năm
rồi nên máu nhà binh đă ăn sâu vào huyết quản. Tôi đă không muốn giải ngũ
lúc bấy giờ nhưng thất vọng vô cùng v́ đời binh nghiệp của tôi chắc
phải dừng bước từ đây .
Nhưng
may mắn thay ! Sau gần một năm dưởng thương tôi được Trung tướng
TL SĐ lúc đó kiêm TL QĐ III bổ nhiệm tôi làm Quận trưởng Dĩ An
tỉnh Biên Hoà. Tuy sức c̣n yếu và chống gậy nhưng tôi cố gắng tối đa
để chu toàn trách nhiệm hầu không phụ ḷng thượng cấp đă tin tưởng
ḿnh. Thật ra tôi nhờ tinh thần chiến đấu dũng cảm của những
anh em chiến sĩ ĐPQ và NQ. Họ rất tin tưởng tôi là người Quận
trưởng đến từ một đơn vi thiện chiến và tôi thường
xuyên sát cánh bên anh em trong các cuộc hành quân lănh thổ. Nên quận Dĩ An tạo được
nhiều chiến thắng vẻ vang trong tỉnh Biên Hoà.
Tôi
cũng c̣n luyến nhớ những cấp chỉ huy cũ và bạn bè đă bỏ thân nơi
xứ người v́ lư do bịnh ngặt nghèo như vị cố Trung tướng Lê Nguyên
Khang TL TQLC, cố Đại tá Nguyễn Thế Lương vị TĐT cũ của
tôi, anh TT Kim K16VBDL và các đồng đội thường sát cánh bên tôi những năm xưa
như Đại uư Nguyễn Kim Tiền, Trung uư Nguyễn Công Khanh vv…
Những ngày xưa băng núi rừng lội suối
Chẳng ngă ḷng nản chí lính mũ xanh
Rồi vận nước sa cơ đành lưu xứ
Nay chịu hàng với căn bịnh nan y .
Tuyết Nga
Tôi
cảm thấy ngậm ngùi khi tay bắt mặt mừng các CH mũ xanh từ bên kia vùng
trời Úc Châu và Bắc Mỹ như Canada, Hawaiivv...tuy lúc xưa không cùng TĐ3 Soibien nhưng
đă thông cảm t́nh chiến hữu quí mến nhau như anh em qua các emails trao đổi trên
Diễn đàn Cọp biển mà 3 người Moderators là Hùng Ó biển, mu xanh Nguyễn Kha Lạt
và em Thành Lê. Nhờ hệ thống Internet mà anh em đồng đội chúng ta được
nối ṿng tay lớn khắp bốn phương trời xa lạ. Và nhờ Intenet mà tôi được
chia sẻ Thơ và Nhạc hay để giúp vui các hiến hữu. Đấy là niềm an
ủi lớn lao của tôi trong hoàn cảnh hiện tại.
Thời
gian để vui hưởng cuộc đời c̣n lại ở tuổi về hưu của
tôi đă bị đánh mất đến nay là tám năm một tháng và đúng một tuần
lễ. Vợ tôi và con cháu cũng bị ảnh hưởng khá nhiều v́ có một người
chồng, người cha không khoẻ mạnh. Nhứt là vợ tôi quá nhọc nhằn và cực
khổ thể xác lẫn tinh thân như tôi. Tôi cũng xin thông cảm những cặp vợ
chồng không may mắn như chúng tôi. Đôi khi sự mặc cảm làm cho tôi cũng cảm
thấy ngai ngùng lắm v́ hai bàn tay bị co rút trông thật dị kỳ. Ngày xưa
TT Nguễn Văn Thiệu nói rằng : Mất nước là mất tất cả. Ngày nay tôi
thấy mất sức khoẻ cũng chẵng c̣n ǵ !
Ta ngồi soi bóng giữa đêm Đông
Ngắm nh́n thân xác se thắt ḷng
Tay xưa cầm
súng nay đă mất !
Hai chân cũng liệt có như không ?!
Minh-Châu TĐ3 Soibien
Mỗi
khi xa nhà nhiều ngày vợ tôi vất vả vô cùng v́ không có ai giúp đở, nên vợ tôi
phải lo mọi việc v́ tôi không tự săn sóc lấy được. Thật cám ơn
ḷng tốt của các em mũ xanh Hùng Ó biển, Hùng nhỏ và Toàn từ Úc qua muốn sẵn
ḷng giúp tôi, nhưng chúng tôi không muốn làm mất cuộc vui của mấy em đến từ
xa và hơn nữa một người không được huấn luyện không thể săn
sóc tôi được đâu, rủi ro bị tai nạn rất dễ dàng. T́nh chiến hữu
thật quí hoá !
Tôi
xin kể những việc nầy của tôi là cố ư nói lên giùm các bà vợ cùng cảnh ngộ
đă âm thầm chịu đựng sự đắn cay thương lo cho chồng nhưng
không có phương tiện nói ra để tâm sự cùng ai nỗi ḷng cay đắng của
mấy bà. Thật tội nghiệp mấy bà vô phước đó ! Tôi xin có hai câu thơ để
cám ơn vợ tôi :
Kiếp người lắm nỗi thăng trầm !
Dù đời thay đổi chúng ḿnh có nhau .
Trong
buổi tiệc tiền ĐH, bà Lê Nguyên Khang phu nhân cố Trung tướng TL SĐ có đọc
bài diễn văn khai mạc rất hay mà tôi nhớ man mán một câu rất thấm thía là :
Quân đội VNCH là một QĐ can cường và các anh em chiến sĩ mũ xanh lại
đươc nổi tiếng là người lính Hùng và Dũng.
Nhưng cũng v́ hai chữ Hùng và Dũng đó mà vợ con của anh em phải lận đận
lao đao. Khi chiến sĩ mũ xanh gục ngă chiến trường th́ để lại
vợ goá con côi. Các bà vợ sống đời lẻ bóng, hoặc chồng bị thương
tán phế th́ các bà vợ phải tiếp tục nuôi thêm người
chồng phế tật.
Ôi ! xưa chinh chiến tay ầm súng
Nay thanh b́nh mất cả tay chân
Chân tay bỏ lại ngoài trận tuyến
Để lại vợ con tấm thân tàn !
Ngày xưa v́ nước vợ nuôi con
Nay thanh b́nh vợ phải nuôi chồng
Con thơ nheo nhóc theo năm tháng
Nam
nhi chi chí thật mủi ḷng ?
MX Nguyễn Minh-Châu
V́
hai chữ Dũng và Hùng mà cuộc đời của các bà vợ phải nổi trôi theo vận
nước. Chồng vào tù, vợ ở nhà tăo tần buôn gánh bán bưng để nuôi con ăn
học và nuôi chồng trong trại lao tù dưới sự đày đoạ dă man của bọn
cộng sản.
Tôi
thật vô cùng cám ơn Chi hội TQLC Nam Cali do ông Đại uư Hưng làm Hội trưởng. Ngày
ĐH thật tưng bừng lọng trọng với lễ chào Quốc kỳ, Quân kỳ .
Ḷng chúng ta không khỏi ngậm ngùi hhi nghe bài Quốc ca và tiếng kèn Chiêu hồn tử
sĩ trong một phút mặc niệm.
Tôi
vô cùng hoan nghinh ḷng sốt sắn và tận tuỵ của tất cả anh em chiến hữu
trong Chi hội Nam Cali và các bà vợ chiến hữu mặc áo dài màu xanh TQLC. Từ việc tổ chức đến việc tiếp tân rất chu đáo.
Có cả sự hướng dẫn tiếp đón của bà T/Tá Trần Thị Huy Lễ cựu
Trưởng pḥng Xă hội của Sư đoàn trong bộ quân phục TQLCVN.
Về
phần văn nghệ tuy “ cây nhà lá vụn " nhưng rất hay. Hoạt cảnh do một
chiến hữu phế binh mũ xanh thuộc TĐ 1 với bộ đồ nguỵ trang
xóc xếch thật giống h́nh ảnh TPB đang sống vất vả và tủi nhục tại
quê nhà hiện nay. Có cả sự đóng góp màn vũ " Trống Cơm " do cháu Vân Khanh,
ái nữ thật đẹp của ông bà Trung tương trong điệu múa dịu dàng rất
dễ thương. Được biêt cháu đă đóng góp công sức rất nhiều trong
cuộc ĐH TQLC 2008 năm nay.
Tôi
cũng xin cám ơn Trung uư Sơn và bà Trung uư Thực tự
là Ấu Tím thuộc chi hội TQLC Bắc Cali đă ngâm rất hay bài thơ vơ biền của
tôi góp phần giúp vui trong mục văn nghệ.
Mai Em Về
Mai em có về thăm miền đất ấm
Hăy nhặt dùm anh nấm đất bên đường
Chỉ con cháu ḿnh màu đất quê hương
Đất tẩm nhiều máu của người lính chiến .
Mai em về, nhớ thăm vùng giới tuyến
T́m lại vết xưa trên lộ kinh hoàng
Dân ta hăi hùng, rên siết lầm than
Do giặc vào gieo rắc nỗi câm hờn .
Mai em về thăm Quảng Ngải, Bồng Sơn
Hăy ngắm dùm anh những đồi Sim tím
Và hái dùm anh một
nhánh hoa Sim
Quà của lính mang về từ chiến trận .
Mai em về, nhớ đến thăm một lần
Núi rừng đất
đỏ Phước Tuy, B́nh Gỉa
Đồng đội của anh dũng cảm xông
pha
Giệt giặc tham tàn miền Bắc vô đây .
Mai em về, ghé thăm lại miền Tây
Ngắm cảnh trăng rằm chiếu sáng Hậu Giang
Thăm các làng quê nắng ấm chiều vàng
Nơi đây nhiều anh hùng đă gục ngă .
Mai em có về tắm biển quê nhà
Nếm dùm anh mùi biển ấm quê hương
Không như xứ người, lạnh như băng
đá
Biển lạ mênh mông, nh́n buồn ảm đạm
.
Mai em có về thăm miền đất ấm
Thăm dùm anh nấm mộ hoang bên đường
Của những anh hùng chiến sĩ đáng thương
Tron cuộc đời hiến thân cho tổ quốc
!
Chiến hữu Nguyễn
Minh-Châu – TĐ3 soibien
Một chuyện bên lề ĐH TQLC năm nay là vợ chồng chúng tôi cũng có một cuộc họp
mặt bỏ túi với các bạn học cũ L.P.K như anh chị Đại Tá Không Quân Bồ
Đại Kỳ gặp lại sau hơn 30 năm . Anh Kỳ xuất thân trường Không
quân Salon bên Pháp khoá đàn em của Niên trưởng Nguyễn Xuân Vinh, nay NT Nguyễn Xuân Vinh
rất nổi tiếng là Khoa học gia bên xứ Mỹ. Anh ĐT BĐK hiện nay
là Chủ nhiệm báo KBC HN. Anh Kỳ trong mấy năm nay gặp nhiều điều không
may mắn nên bị phá sản, đă di chuyển từ Hoa Thịnh Đốn Nam Cali và gần
đây dứa con trai lại bị tử nan xe. Nhưng Kỳ vẫn vui vẻ chấp nhận
sự việc đă an bài,
tánh t́nh vẫn vui vẻ nói chuyện uyên thuyên như thuở nào.
Tuy nhiên vợ chồng chúng tôi xin chia buồn nỗi đau của anh chị.
Chúng tôi cũng gặp anh chị Đại tá Hiến Phi đoàn trưởng
C-130. Anh Hiến tánh t́nh vẫn điềm đạm như thuở xưa. Hôm đó cũng
có mặt annh chị Bác sĩ Trương Văn Phúc. Anh Phúc đă là Bác sĩ bên quê nhà, anh cùng
gia đ́nh di tản qua Mỹ năm 1975 và học lại lấy bằng tương đương.
Tội nghiệp cho chị Phúc v́ bịnh ngặt nghèo
đă qua đời sau khi đến Mỹ được vài năm.
Tuy
cuộc họp mặt ngắn ngủi trong buổi ăn trưa do anh chị Phúc dành phần
khoản đải. Tôi có nói đùa cùng anh em là thằng George ( George là tên lúc c̣n đi học
) c̣n mở pḥng mạch nó có nhiều tiền để nó trả. Tụi ḿnh cứ ăn cho
thỏa thích.
Đă
mấy mươi năm anh em cùng lớp phải bỏ mái trường xưa để lên
đường thi hành nhiệm vụ trong thời đất nườc đang có chiến
tranh điêu tàn tràn lang khói lửa từ vĩ tuyến 17 đến tận mũi Cà Mau. Nay
gặp lại tay bắt mặt mừng nhưng thật ngậm ngùi v́ nhớ lại ngày xưa
đứa nào cũng mặt mài c̣n non chẹt với mái đầu xanh, ngày nay đều là
lăo ông và lăo bà với mái tóc hoa râm, nhứt là anh Kỳ trông bệ vệ có dáng vẻ như
ông Boss. Nhưng anh em vẫn hơn tôi là c̣n khoẻ và c̣n đi đứng lái xe vững vàng
không phải như tôi. Tuy già rồi nhưng chúng tôi vẫn gọi nhau Mầy với Tao như
thuở hồi xưa ấy trong lớp học.
Anh
Kỳ nói với anh chị em trong buổi họp mặt rằng lúc đi học tao thấy
thằng Châu hiền và ít nói có thể là hiền nhứt lớp và tánh t́nh như con gái nên nó
có cái biệt danh là Cô Hai. Tao không ngờ sau nầy nó lại đi lính thứ dữ ?
Nhưng
tụi nó trong lớp không ngờ là tôi và vài đứa bạn học nữa lại lớn
tuổi nhứt lớp. Nên sau khi đậu Bac I tôi bị động viên vào khoá 5 SQTB Thủ
đức. Cuộc đời ba ch́m bảy nổi của những người rai thời
chiến và sau cùng lưu lạc đến xứ Mỹ tạm dung nầy. Mỗi người
một kiếp số Trời định.
Chúng
tôi cũng có điểm danh các bạn cùng lớp xem ai c̣n và ai đă mất. Trong lớp chúng
tôi có rất nhiều bạn học đă vào Quân đội và một số đă hy sinh cho
Tổ quốc mà tôi c̣n nhớ là Cố Đại uư Lê Lănh Hưng, Navigateur của C- 47 thường
chở những toán Biệt kích ra Bắc và ông ấy đă chết mất xác trong một chuyến
bay đêm và phi cơ đă đâm vào núi miền Bắc Việt v́ sương mù. Cố Trung
tá Vui Phi công A-37 cũng đă hy sinh trong một chuyến phi vụ. Hai bạn Hưng và Vui đă
xuất thân từ trường Không quân của Pháp tại Marrakech, Maroc.
Chúng tôi có nhắc nhở anh Chánh, gọi là Chánh Ḷ heo chánh Hưng
v́ sau cùng anh làm Chánh Sở nơi đó. Chánh đă bị tử nạn xe chết sau năm
1975. C̣n một bạn nữa cũng phá nhứt lớp như Chánh là Trung tá Vương Gia
Khánh khóa 12 VBĐL bị chết sau khi ra tù miền Bắc v́ bị lao phổi. Bạn Hà Minh
Chiếu trước năm làm tại việc Ngân hàng Việt Nam Thương Tín đang sống
tại San Jose và hiện nay bị điếc tai nặng v́ tuổi già. Anh Chiếu
cũng trong nhóm bộ ba phá nhứt lớp là : Khánh Chánh Chiếu. C̣n một số nữa được
biết đă sống lưu vong khắp cá xứ người.
Ngày
nay bạn bè tuổi đă cao, gần đất xa trời và tôi lại tàn phế nên ước
muốn có một ngày gặp lại nhau như cuộc họp bỏ túi như hôm ấy rồi
tiếc nuối và chỉ biết thở dài !
Tôi mong về thăm bạn bè cũ
Bao nhiêu c̣n, bao nhiêu đă mất
Nay c̣n sống…chân yếu lưng c̣m
Ôm nhau mừng nước mắt rưng rưng !
Minh-Châu TĐ3 Soibien
Tôi
xin có vài lời cám ơn em Lê Tường Vũ, thành viên trong Ban chủ biên kiêm TTK của
báo KBC Hải ngoại có lại bàn tiệc đêm đại hội thăm vợ chồng
chúng tôi. Anh em gởi emails qua lại rất thường mà chưa gặp mặt. Lê Tường
Vũ dáng người cao ráo nhanh nhẹn, nói năn lịch sự và thân t́nh. Tôi có lời cám
ơn em Vũ đă sửa vài lỗi lầm mỗi khi tôi gởi bài viết để đăng
báo KBC Hải Ngoại để chia sẽ cùng chiến hữu.
Trước
khi chấm dứt đôi lời tâm t́nh sau hai ngày ĐH 2008 tôi xin kính chúc tất cả quư
vị và gia đ́nh luôn được b́nh an và xin bảo trọng sức khoẻ.
Kính
mến,
MX Nguyễn Minh Châu TĐ3 Soibien
Cựu QT Dĩ
An, BH